23 thg 8, 2017

Khổ qua đèo kho nấm

Hôm nay mời quí vị và các bạn cùng đổi món với một món ngon làm từ khổ qua. Tuy nguyên liệu chỉ gồm rau củ các loại, nhưng Khổ qua đèo kho nấm lại rất đậm đà đó!

Nguyên liệu:

Khổ qua đèo: 300g
Nấm rơm:100g
Cà rốt: 100g
Củ cải trắng: 100g
Dừa xiêm: 1 trái
Boaro: 1 cọng
Ớt hiểm: 1 trái
Ngò rí
Tiêu, muối, đường, dầu ăn
Nước tương 
Bột ngọt 

Thực hiện




1. Sơ chế
    - Khổ qua chẻ đôi theo chiều dọc. Cà rốt tỉa hoa, cắt lát. Củ cải trắng chẻ 4, cắt khúc.
    - Nấm rơm cắt đôi, ướp 1m đường, 1M nước tương "Phú Sĩ", 1/3m tiêu, 1M boaro băm.
    - Boaro băm nhỏ. Ơt đập dập. Dừa xiêm lấy nước.
    2.  Kho
    - Phi thơm boaro với 2M dầu ăn, cho nấm rơm vào xào trước, sau đó là khổ qua đèo tiếp tục cho cà rốt, nêm 1/2m bột ngọt AJI-NO-MOTO®, 1/3m muối, thêm củ cải trắng và thêm ớt hiểm vào trộn đều. Sau khi gia vị thấm đều, cho nước dừa xiêm vào, kho nhỏ lửa đến khi cạn bớt nước, nêm 2M nước tương "Phú Sĩ". Tắt lửa.
    3. Cách dùng
    Trang trí món ăn với ngò rí, dùng nóng với cơm trắng.

    Mách nhỏ:
    - Ướp nấm rơm với gia vị và xào trước khi kho giúp nguyên liệu thêm hương vị đậm đà.
    - Kho với nước dừa xiêm giúp món ăn có vị ngọt thanh, ngon miệng.

    Mẹo chữa 20 bệnh tật lưu lại lúc cần thiết thì lấy ra làm

    1. Bụi hoặc dị vật bay vào mắt: Chớ có dụi mắt mà tổn thương đến giác mạc. Chỉ cần thè lưỡi liếm mép vài cái, nước mắt sẽ ứa ra “lùa vật lạ” ra ngoài. Nếu bị mắt phải thì liếm mép bên trái và ngược lại.

    2. Mắt nhắm không khít: Một mắt nhắm không khít (do bị liệt dây thần kinh số 7 chẳng hạn), hơ ngải cứu bên mắt còn lại. Ngày hơ nhiều lần, mỗi lần hơ độ vài phút, mắt sẽ dần dần nhắm khít.


    3. Nghẹt mũi: Hơ ngải cứu từ giữa trán đến đầu đôi lông mày trong một phút, mũi sẽ thông thoáng ngay.


    4. Bả vai đau nhức làm tay không giơ cao được: Dùng đầu ngón tay trỏ gõ vài chục cái vào đầu chân mày cùng bên đau, vai sẽ hết đau và tay lại giơ lên cao được ngay.

    5. Bong gân, trật khớp cổ tay: Hãy bình tĩnh dùng ngón tay trỏ gõ mạnh vài chục cái vào sát đuôi mày cùng bên đau, cổ tay sẽ trở lại bình thường. Muốn tìm điểm chính xác cần gõ, hãy lấy ngón tay miết nhẹ vào đuôi mày, thấy chỗ nào hơi lõm xuống, đấy là điểm chính xác.

    6. Bong gân, trật khớp vùng mắt cá chân: Mắt cá chân bên nào bị trật khớp, hơ vùng mắt cá tay cùng bên. Mắt cá chân dù bị đau lâu ngày cũng lành trong vài phút. 

    7. Bắp chân bị vọp bẻ (chuột rút): Dùng cườm tay (mặt trong cổ tay) day mạnh vào bắp tay vài chục cái, vọp bẻ hết liền. Nhớ vọp bẻ chân bên nào thì day mạnh bắp tay bên đó.

    8. Gai gót chân: Nhớ hơ đúng điểm tương ứng bên gót chân đối xứng, chỉ vài phút thôi, gót chân hết đau liền. Hết sức cẩn thận kẻo bị phỏng.

    9. Đầu gối đau nhức: Hơ vùng khuỷu tay (cùi chỏ) cùng bên chỉ vài phút là thấy hiệu quả. 



    10. Bị táo bón lâu ngày: Dùng hai ngón tay (ngón trỏ và ngón giữa) lăn quanh miệng trong vài ba phút – khoảng độ 200 vòng, triệu chứng táo bón sẽ được giải quyết. Cách lăn như sau: lăn từ mép phải vòng lên môi trên sang mép trái. Lăn tiếp vào phía dưới và giữa môi dưới rồi kéo thẳng xuống ụ cằm (hình thành một dấu hỏi lớn chiếm 3/4 quanh miệng). Nhớ lăn từ phải qua trái mới nhuận tràng, hết táo bón.

    11. Mất ngủ: Đừng bao giờ uống thuốc ngủ. Bí quyết đơn giản để có giấc ngủ ngon là: trước khi ngủ, hãy xoa đôi bàn chân cho ấm. Chân ấm là bụng ấm, thân ấm. Đó là điều kiện đầu tiên để ngủ ngon. Sau đó, dùng đầu ngón tay giữa bên trái gõ vào huyệt Ấn đường giữa 2 lông mày độ vài phút sẽ làm nhịp tim ổn định và tinh thần được thư thái. Tay trái phản chiếu tim, đầu ngón tay giữa phản chiếu cái đầu. Tâm và Thân an lạc – đó là những điều kiện cần thiết để ngủ ngon.

    12. Sình bụng (do ăn không tiêu): Nếu ở nhà, hãy lấy ngải cứu hơ vào rốn và quanh vùng rốn độ vài phút, bụng sẽ xẹp dần. Nếu đang ở bữa tiệc đông khách, hãy lặng lẽ đi ra ngoài đến chỗ vắng người, dùng 2 ngón tay (ngón trỏ và ngón giữa) lăn bờ môi trên từ phải qua trái một lúc: trung tiện bùng phát, bụng hết sình ngay. 

    13. Bí tiểu: Hãy bình tĩnh vuốt cằm độ vài phút, “cơn bí” hết liền. Cách vuốt như sau: ngón tay cái giữ chân cằm, ngón tay trỏ vuốt ụ cằm từ trên xuống dưới nhiều lần. Bàng quang sẽ được tháo nút, nước tiểu tự do chảy. Nếu có tật hay đi tiểu đêm hoặc các cháu nhỏ hay đái dầm thì trước khi ngủ độ 15 phút, hãy làm động tác vuốt cằm, các tật này sẽ biến mất.

    14. Đau đầu dương v.ật: Chỉ cần hơ đầu mũi độ 1 phút, đầu dương v.ật sẽ hết đau.

    15. Đau gót chân: Hơ và dùng các ngón tay gõ gót chân đối xứng độ vài phút, gót chân đang đau sẽ hết ngay.

    16. Nhức răng: Hơ ngải cứu quanh vùng má bên đau độ 1 phút, răng hết nhức liền.

    17. Mắt nháy (giật): Dùng đầu ngón tay trỏ cào vào phần dưới của đầu lông mày bên mắt bị nháy một lúc, mắt sẽ hết giật.

    18. Lẹo mắt: Chỉ cần bấm vào chân mụn lẹo vài lần, mụn lẹo sẽ tiêu rất nhanh. Nhớ phát hiện càng sớm, chữa càng khỏi nhanh.

    19. Ho khan lâu ngày: Lấy ngải cứu hơ hai bên sườn mũi, hai bên mang tai (từ đỉnh tai xuống đến dái tai), cổ tay trong (của bàn tay trái đã nắm lại) và hơ trực tiếp vùng cổ họng.

    20. Buồn ngủ nhíu mắt lại: Vò hai tai một lúc là tỉnh ngủ liền.

    Những mẹo này chỉ mang tính chất tham khảo. Nếu cảm thấy không hiệu quả, bạn nên đi khám bác sĩ để có biện pháp trị bệnh kịp thời. Chúc các bạn luôn khỏe.




    2 thg 7, 2015

    Nem chay vừa ngon vừa mát cho mùa hè

    Bạn có thể cảm nhận ngay được sự thanh mát, chay tịnh của món nem phù trúc cuộn rau củ này.

    Nguyên liệu:

    - 1 gói phù trúc gồm nhiều miếng to (hay còn gọi là váng đậu).
    - 1 quả trứng
    - 30g giò chay
    - 30g giá đỗ
    - Nửa củ cà rốt
    - Vài cái nấm, 1 củ tỏi, 1 nhánh hành hoa (nếu thích), 1 thìa bột năng
    - Nước xốt cà chua, nước tương: mỗi thứ 2 thìa canh (60ml tất cả) và một chút dầu mè, tương ớt (nếu thích)

    Thực hiện

    Rửa sạch các nguyên liệu tươi làm nem chay của bạn, bao gồm: giá đỗ, cà rốt, nấm, hành. Vẩy khô ráo nước rồi thái sợi nhỏ đồng dạng với giá đỗ. Hành tước sợi nhỏ. Giò chay cũng được thái thành sợi tương tự.
    Đun nước sôi, thả vào ít muối và dầu ăn rồi luộc chín phù trúc. Luộc như vậy phù trúc sẽ đậm đà và mềm mại béo ngậy hơn. Vớt phù trúc ra rổ thưa để nguội và ráo nước. Cho cà rốt vào luộc chín rồi vớt ra.
    Nấm cũng được luộc chín. Trứng tráng mỏng thái sợi. Riêng giá đỗ bạn nên luộc như sau: thay nồi nước mới, cho giá đỗ vào nồi ngay khi nước còn lạnh, đun cho tới khi nước sôi thì vớt giá đỗ ra. Làm vậy giá đỗ sẽ dần dần tiết nước theo sự ấm dần của nồi nước, không tiết nước đột ngột, vì thế chúng được luộc chín, không còn mùi tanh nồng mà vẫn giòn như giá sống.
    Rải phủ trúc phẳng rộng từng miếng, xếp dọc các nguyên liệu dạng sợi vào để cuộn như cách bạn cuộn nem thông thường. Dùng lá hành luộc chín để thắt nơ từng đoạn nem, dùng dao cắt chéo cuộn nem thành từng khúc ngắn.

    Phi tỏi thơm, xào nước tương (hoặc nước xốt chay) cùng với tương cà chua, tương ớt (nếu thích). Pha bột năng với hai thìa nước rồi đổ vào nước xốt đang xào, khuấy đều cho chín sánh thì tắt bếp.
    Làm nem chay có rất nhiều cách, nhưng với cách cuộn nem trong phù trúc dài rồi mới cắt ngắn sẽ tạo được các miếng nem vát chéo lộ rõ phần nguyên liệu tươi ngon đầy màu sắc thật bắt mắt. Nem chay như thế này không chỉ thanh mát trong nguyên liệu mà còn thanh tịnh, nhẹ nhõm, bay bổng theo màu sắc, hình ảnh hết sức thẩm mỹ.
                                                                                        Chúc bạn ngon miệng!

    9 thg 6, 2015

    Thế hệ bị lãng quên

    Đó là một buổi tối như bao buổi tối bình thường khác: có nghĩa là ăn cơm xong tôi ôm ngay lấy cái
    máy tính để lên mạng.

     Tôi không hiểu tại sao nhưng chỉ cần một ngày không lên mạng là tôi lại thấy
    bứt rứt không yên trong lòng, mặc dù nhiều lúc cũng chẳng làm gì, chỉ là đi qua đi lại các diễn đàn
    xem có ai viết bài mới không hay chỉ đơn giản là ngồi ngắm những nick của bạn bè mình sáng để
    cảm thấy yên tâm rằng mình không cô đơn, rằng những người bạn vẫn luôn ở đó, luôn sẵn sàng bên
    mình khi mình cần. Lúc ấy, tôi đang lên sàn nhạc để thu bài hát “Cô gái đến từ hôm qua”. Đang bực
    mình vì hát mãi mà chưa có được một bản thu ưng ý thì có một người gọi tôi trên mạng. Tôi hơi ngạc
    nhiên vì người muốn chat với tôi là Hoài Anh, cô bạn cùng lớp đại học. Học cùng nhau hai năm rồi
    nhưng tôi và cô cũng chưa bao giờ trò chuyện một cách thật sự. Nói một cách khác, tôi và Hoài Anh
    chỉ là hai người quen chứ chưa phải hai người bạn.

    Hoai Anh: Sơn ơi
    Lang_tu  : Ơi, Sơn đây.
    Lang_tu  : Có chuyện gì vậy Hoài Anh?
    Hoai Anh: Ấy cũng đánh bi-a à?
    Lang_tu  : Ừ, đúng rồi.
    Tôi mỉm cười. Thì ra Hoài Anh nhìn thấy hình avatar của tôi. Tôi để ảnh đại diện của mình là tấm
    ảnh đang đánh bi-a.
    Hoai Anh : Ấy đánh có giỏi không?
    Lang_tu   : Không. Tớ cũng chỉ biết đánh thôi.
    Hoai Anh : Vậy thì tốt. Tớ cũng đang tập đánh. Hôm nào đánh với tớ không?
    Lang_tu   : Ok. Hôm nào nhỉ?
    Hoai Anh : Thứ sáu nhé. Học xong rồi đi.
    Lang_tu   : Ok.

    Hoài Anh là một cô gái bí ẩn. Cô có một nhan sắc quí phái nhưng hơi xa cách, có lẽ đó là lí do tại
    sao cô chưa có bạn trai. Cô ít chơi với lớp đại học mà thường đi với những người bạn cấp ba của
    mình, bên cạnh đó cô cũng hay trốn học, bởi thế tôi ít có cơ hội làm quen với Hoài Anh. Phải thú
    thực là tôi có để mắt đến Hoài Anh bởi cô rất xinh, phong cách ăn mặc vừa trẻ trung mà lại rất chín
    chắn, còn giọng nói thì mượt mà đúng chất con gái Hà Thành. Một lần tôi đi xem phim ở Vincom thì
    bắt gặp Hoài Anh đang làm PG ở đó. Vậy mà cả lớp tôi chẳng ai biết điều đó. Điều ấy khiến tôi càng
    khâm phục cô khi nhìn lại mình vẫn phải sống bằng tiền của bố mẹ. Dù khác nhau nhiều cái nhưng
    có một thứ mà tôi và cô giống nhau hay ít ra là tôi nghĩ như vậy: ánh mắt. Tôi thường thấy ở Hoài
    Anh một ánh nhìn chán chường, một ánh mắt xuyên qua những sự vật trước mắt cô để đến một nơi
    nào đó bên ngoài thế giới vật chất này…

    Thứ sáu hôm ấy, như đã hẹn, sau giờ học tôi và Hoài Anh tới quán bi-a gần trường.
    -   Hoài Anh thích đánh chín bi hay là gì?- Tôi hỏi.
    -   Tớ không biết đánh chín bi. Hay là đánh khoang màu nhé?
    -     Ok.
    Tôi bèn gọi cô nhân viên xếp bóng rồi lấy hai cây gậy cho tôi và Hoài Anh. Ngay từ lúc nhìn cô đưa
    gậy, tôi đã biết Hoài Anh chơi rất khá. Cô đưa gậy rất thẳng nên có thể đánh những đường bi xa đến
    cuối bàn. Chơi với cô khiến tôi cảm thấy rất thú vị không chỉ vì được đọ tài với một đối thủ ngang tài
    ngang sức mà còn vì biết bao nhiêu ánh mắt đổ sang bàn của tôi. Hiếm khi có một bóng hồng ở đây
    mà một cơ thủ quyến rũ như vậy lại càng hiếm hơn. Khi ván đầu tiên chỉ còn một mình bi tám ở trên
    bàn, tôi giành được quyền quyết định trận đấu. Đó là một đường bi không dễ khi bi tám ở sát băng.
    Tôi tính mình phải đánh nhẹ một chút và với một cú đưa gậy chuẩn xác tôi đã đưa được bi tám vào
    lỗ.

    -   Sơn đánh hay quá.
    Tôi rất vui khi được Hoài Anh khen nhưng cũng không quên đáp lại:
    -   Hoài Anh đánh cũng hay mà. Tớ thắng nhờ may mắn thôi.
    Hôm đấy hai chúng tôi đánh tất cả bảy ván, tôi thắng 5-2. Hoài Anh cười bảo tôi:
    -   Ấy chả nhường tớ gì cả?
    -   Tớ chỉ nhường ai đánh kém thôi. Đánh giỏi như Hoài Anh thì cần gì tớ phải nhường.
    -   Tớ đùa thôi. Đánh với ấy tức lắm nhưng mà vui. Chơi với người khác toàn được nhường thôi nên thắng mà chả thú vị gì cả.
    Tôi không biết mình làm thế đúng hay không. Phải chăng là tôi không ga-lăng? Dù sao thì nhìn vào
    ánh mắt của Hoài Anh, tôi nghĩ là mình đã làm đúng. Ánh mắt của cô vui thật sự, không còn cái nhìn
    rất xa mà tôi hay gặp, và… có lẽ ánh mắt tôi cũng vậy.
    Từ hôm ấy chúng tôi đã trở thành bạn của nhau. Cứ mỗi khi có dịp lớp được nghỉ hay chỉ đơn giản
    là không thích học, bọn tôi lại rủ nhau ra quán bi-a. Nhờ vậy, tôi và Hoài Anh cũng cởi mở với nhau
    hơn, bắt đầu tán gẫu về những chuyện thường ngày. Nói chuyện với cô tôi cũng cảm thấy thoái mái
    vì cô không hay nói xấu người khác, điều thường khiến tôi khó chịu khi nói chuyện với bọn con gái.
    Một lần chơi bi-a bỗng dưng Hoài Anh hỏi tôi:
    -   Sơn có thấy hài lòng với cuộc sống của mình không?
    -   Sao lại không?
    Tôi cười thản nhiên như thể Hoài Anh vừa hỏi một câu quá ngây thơ. Rồi tôi đánh một cú sẻ bi nhẹ
    nhàng cho bóng rơi xuống lỗ mười.
    -   Tớ đang là sinh viên của một trường đại học top đầu, tớ có hộ khẩu Hà Nội, nhà tớ không
    giàu nhưng chẳng để tớ phải thiếu thứ gì, gia đình tớ yên ấm, tớ chẳng có việc gì lớn để lo lắng ngoài
    chuyện đừng để bị đuổi học, bao nhiêu người mơ ước được như tớ, tại sao tớ lại không hài lòng với
    cuộc sống của mình cơ chứ?
    -   Thật không?
    Hoài Anh đã nhìn thấy cái nét chua xót trong nụ cười của tôi.
    -   Không- tôi đáp.
    -   Điều gì khiến ấy không hài lòng?
    -   Tớ không muốn trở thành con người như tớ bây giờ?
    -   Ấy muốn thành người như thế nào?
    -   Tớ muốn trở thành một cầu thủ bóng đá – Tôi chưa bao giờ thổ lộ điều đó với ai cả.
    -   Tại sao ấy không theo đuổi ước mơ của mình?
    -   Vì một số lý do.
    Đó là một câu chuyện dài. Tôi biết mình có thể chơi bóng hay hơn tất cả các cầu thủ chuyên nghiệp
    trong nước hiện nay. Ngay từ bé tôi đã chơi bóng ngang ngửa với những anh lớn hơn mình năm, sáu
    tuổi. Tôi là một tay săn bàn bẩm sinh, ghi hàng trăm bàn thắng trong những trận bóng đường phố và
    những giải đấu cấp trường cấp thành phố. Đến năm mười lăm, mười sáu tôi bắt đầu ghi những bàn
    thắng bằng cách đi bóng qua bốn năm người. Tôi biết mình có những phẩm chất giống với Messi,
    cầu thủ đang tỏa sáng trong màu áo câu lạc bộ Barcelona. Nhưng rồi khi tôi gia nhập đội trẻ Hà Nội,
    chỉ nửa tháng sau tôi đã phải từ bỏ ước mơ của mình. Chúng tôi phải tập ở một sân bóng không khác gì một bãi cỏ hoang, phải ở trong một khu nhà cấp bốn nghèo nàn, được trả sáu trăm ngàn đồng một
    tháng để tập. Có người đã ở đó năm năm chỉ vì số lương ít ỏi đó, hầu hết cuối cùng đều bị loại ra trở
    thành công nhân hay một kẻ vô công rồi nghề, chỉ một số trở thành cầu thủ bóng đá và ngay cả khi
    ấy thì cũng hiếm người vui vẻ với cái nghề ấy bởi đối với họ đó chỉ là một thứ giúp họ kiếm sống.
    Cái nghèo sinh ra những tệ nạn: lô đề, cá độ, hút hít, đá phò, còn những lời tục tĩu là ngôn ngữ cửa
    miệng của chúng tôi. Tôi không thể hòa nhập được với môi trường ấy. Tôi buồn bã trở về nhà trong
    niềm hân hoan của bố mẹ. Tôi đi theo con đường họ chọn cho tôi và tự cảm thấy hài lòng với nó. Đó
    chỉ là vài dòng ngắn gọn mà tôi có thể kể về cuộc đời mình. Nhưng tôi chỉ nói với Hoài Anh một câu
    còn ngắn gọn hơn “Vì một số lý do”.
    -   Tớ cũng giống như ấy- Hoài Anh nói.
    -   Thật sao?- Tôi ngạc nhiên.
    -   Tớ muốn trở thành diễn viên.
    Nghe Hoài Anh nói thế tôi chợt nhớ đến buổi dạ hội của khoa. Trong vở kịch mà khoa tôi dàn dựng,
    Hoài Anh đóng vai Juliét và diễn xuất tài tình của cô đã góp phần khiến cho vở diễn thu hút tất cả
    mọi ánh mắt của khán giả đêm hôm đó. Tôi vẫn còn ấn tượng cảnh Juliét tỉnh dậy thấy Rômêô nằm
    chết bên mình, khuôn mặt của Hoài Anh thực sự là khuôn mặt của người con gái đau khổ đến tuyệt
    vọng. Suýt nữa thì tôi đã chảy nước mắt.
    Trong những buổi thuyết trình trên lớp, Hoài Anh cũng thường là nhân vật chính trong những clip
    ngắn mà lớp tôi quay để làm cho buổi thuyết trình thêm sinh động. Nghe Hoài Anh nói muốn làm
    diễn viên tôi chợt nghĩ là chẳng có lí do gì để cô không trở thành diễn viên cả.
    -   Sao ấy không thử, Hoài Anh mà đi làm diễn viên có thể thành ngôi sao điện ảnh ấy chứ?
    Hoài Anh mỉm cười:
    -   Tớ đã thử rồi.
    Cô cầm gậy đánh một cú sẻ bi nhưng bi cái lại rơi vào lỗ. Rồi cô quay ra nói tiếp:
    -   Một lần tớ đi casting thử vai cho một bộ phim sắp quay. Tớ diễn rất tốt và được ông đạo diễn
    chú ý. Tối hôm đó ông ấy gọi điện bảo tớ hôm sau tới vòng phỏng vấn. Lúc ấy tớ rất vui cảm giác
    như ước mơ của mình sắp thành hiện thực. Hôm sau khi đi phỏng vấn tớ rất ngạc nhiên vì phỏng vấn
    gì mà lại ở một quán cà phê có ánh đèn mờ mờ và chỉ có mỗi mình lão đạo diễn ấy. Lão ấy bằng tuổi
    bố mình mà cứ anh anh em em tớ đã thấy khó chịu rồi. Rồi đến lúc lão ấy sán vào ngồi cạnh, hứa
    hươu hứa vượn một lúc mà tay thì cứ vuốt vuốt đùi mình thì tớ không chịu được nữa, tát cho lão ấy
    một cái rồi bỏ về. Cả đêm ấy tớ nằm khóc. Chẳng ai biết cả. Tớ chẳng nói với ai về chuyện đấy. Từ
    đó tớ chẳng đi buổi casting nào nữa. Về sau cái phim kia diễn viên chính là một con bé diễn chán ghê gớm, được mỗi cái cao ráo trắng trẻo. Chắc là nó chịu lên giường với cái lão đạo diễn kia.
    Trong lời nói của cô chứa biết bao nhiêu là đắng cay. Tôi đồng cảm với cô vì đã từng vui niềm vui
    của cô, từng đau nỗi đau của cô, nỗi đau của một tâm hồn bất lực, nỗi đau của một giấc mơ tan vỡ,
    nỗi đau của một thiên tài không được tỏa sáng. Đáng buồn thay, chúng tôi không phải là những
    người duy nhất. Trên đường đời của mình, tôi đã gặp biết bao con người như thế, những con người
    phải bỏ phí tài năng của mình để làm những công việc hết sức bình thường. Tôi biết những con
    người ấy cũng giống tôi, đều mang trong mình một nỗi buồn tê tái, ngày ngày phải nhìn những hạt
    giống tài năng của mình bị thui chột. Giá như không phải mang trong mình những hạt giống ấy thì họ
    đã có thể sống vui vẻ biết bao. Đôi khi tôi ước mình sinh ra ở một đất nước khác, một thời đại khác
    hoặc chỉ đơn giản là sinh muộn mười năm, hai mươi năm thôi thì mọi chuyện đã có thể khác. Tôi
    đang sống trong một thế hệ, một thế hệ bị lãng quên. Và tôi không muốn lại có những thế hệ bị lãng
    quên tiếp sau nữa.
    Trong lúc tôi đang miên man trong dòng suy nghĩ thì Hoài Anh đánh một đường bi cuối cùng kết
    thúc ván đấu. Trái bi màu đen lăn xuống lỗ. Tiếng lộc cộc làm tôi giật mình, nghe như tiếng thở dài
    cho một thế hệ con người…

    29 thg 5, 2015

    Bún chay khô

    Tô bún chay với đậu phụ, măng và nấm xào, bên trên rắc ít lạc, ăn bùi bùi.

    Nguyên liệu:


    - 1 - 2 bìa đậu
    - 150g măng tươi
    - Vài tai nấm đông cô (nấm hương)
    - Xì dầu, bột ngọt, muối, đường
    - Rau xà lách ăn kèm
    - Lạc rang vàng, giã nhuyễn
    - Bún.

    Thực hiện

    - Xắt đậu thành từng miếng tầm 5 - 7 cm.
    - Đun nóng dầu, thả từng miếng đậu vào chiên. Đậu vàng, gắp ra đĩa có lót giấy thấm bớt dầu ăn.
    - Nấm đông cô ngâm vào nước lạnh cho mềm, cắt bỏ chân.
    - Thái đậu và nấm thành từng miếng dài, nhỏ vừa ăn.
    - Măng tươi tước bỏ cọng già cứng, xé sợi.
    - Đổ nước lạnh ngập mặt, luộc sơ măng từ 5 đến 10 phút cho măng ra hết chất chua. Sau khi luộc xả lại nước lạnh cho thật sạch, để lên rổ cho ráo nước.
    - Pha khoảng ba thìa canh xì dầu, ba thìa canh đường, ba thìa canh nước lọc, thêm ớt (nếu bạn ăn cay). Khuấy cho đường tan.
    - Rau xà lách thái nhỏ.
    - Đun nóng hai thìa nhỏ dầu ăn, đồ măng tươi vào xào, thêm nấm đông cô. Nêm vào một thìa nhỏ xì dầu, chút xíu bột ngọt và chút xíu muối. Xào khoảng 10 phút, thêm đậu phụ vào. Dùng đũa đảo đều.
    - Nêm nếm lại tùy theo khẩu vị của bạn. Tắt bếp, múc đậu phụ ra đĩa.
    - Xếp rau vào bát, bên trên thêm bún và ít đậu phụ xào với nấm, măng lên bề mặt. Rắc lạc lên trên bề mặt đậu phụ. Trộn đều, chan thêm nước xì dầu đã pha nếu nhạt.
    Xé măng thành miếng nhỏ.

    Đậu rán vàng.

                                                                            Thái đậu và nấm thành miếng dài, nhỏ.
    Lạc rang giã nhỏ.

    16 thg 5, 2015

    MU và Chelsea

    Chỉ một lát nữa thôi, trận chung kết champions league giữa MU và Chelsea sẽ diễn ra. Từ bốn năm
    nay, Chelsea đã nổi lên là một thế lực thách thức MU ở giải ngoại hạng Anh.
    Anh yeu em

     Họ thay phiên nhau giành chức vô địch giải ngoại hạng. Nhưng đây mới là lần đầu tiên, hai đội gặp nhau ở một trận
    chung kết champions league. Đối với MU, đây là lần đầu tiên sau mười năm kể từ cú ăn ba thần
    thánh năm 1999 họ bước vào một trận chung kết giải đấu cao quí nhất châu Âu, còn đối với Chelsea,
    ước mơ lần đầu tiên thống trị cả châu Âu chỉ còn cách họ một bước chân. Hàng tỉ người hâm mộ trái
    bóng tròn trên thế giới đang háo hức đếm từng giây để được theo dõi trận thư hùng ấy. Trong số đó
    có hai người rất đặc biệt. Họ là một cặp tình nhân nhưng đồng thời lại là fan của hai kẻ không đội
    trời chung, anh là fan của MU còn cô là fan của Chelsea. Anh hâm mộ “Quỉ đỏ” từ mười năm nay còn cô mới giành trái tim mình cho “The Blues” được ba năm. Nhưng tình yêu của họ dành cho đội
    bóng của mình thì chẳng kém gì nhau, nhiều khi còn lấn át cả tình yêu mà họ dành cho nhau. Cứ mỗi
    lần MU gặp Chelsea là y như rằng họ sẽ chí chóe với nhau. Vậy mà rồi đến lần sau, họ vẫn ngồi bên
    nhau xem bóng đá.
    Cô ngả đầu vào vai anh:
    -   Khi nào hai đội ra sân thì đánh thức em nhé.
    -   Ừ, em ngủ đi.
    Cô nhắm mắt nhưng không ngủ mà chìm trong những suy nghĩ về anh. Hôm nay anh thật đáng yêu.
    Hội bạn rủ anh đi xem bóng đá nhưng anh đã từ chối để đến xem với cô. Anh không nỡ để cô xem
    trận đấu một mình mà cô thì nhất định không chịu đi xem với hội bạn của anh. Cô yêu anh dù tính
    xấu của anh nhiều không kể hết: lười biếng, ngủ nhiều, bừa bãi, không biết chiều cô,… nhất là cái
    tính mê cá độ. Lúc nào anh cũng có thể kể vanh vách tỉ lệ cá cược của châu Âu và châu Á. Trận đấu
    nào hay anh cũng phải tìm được người khác phe để cá cược cùng anh, nếu không tìm được thì anh
    sẵn sàng đổi sang phe bên kia để cá. Thậm chí có lần lên Vincom, có hai thang máy đang đi lên, anh
    còn đòi cá với cô xem cái nào sẽ đến trước. Lại còn cái tính nói nhiều và thích trêu chọc người khác
    nữa. Nhiều lúc anh làm cô tức muốn phát khóc, đàn ông con trai gì mà chẳng biết nhường nhịn con
    gái, chẳng bao giờ chịu nhận là mình sai, lần nào đấu khẩu người thắng cũng là anh dù cho anh có sai
    lè lè đi chăng nữa. Có một câu nói mà cô rất tâm đắc: “Không phải fan MU chỉ toàn những kẻ không
    ra gì, nhưng những kẻ không ra gì thì toàn là fan MU”. Anh cũng là một trong số đó. Ấy vậy mà cô
    vẫn yêu anh. Thật là khó hiểu.
    -   Dậy đi kìa, chuẩn bị đá rồi.
    Cô choàng tỉnh giấc. Màn khai mạc đầy màu sắc vừa kết thúc. Những giai điệu hào hùng của bản
    nhạc champions league bắt đầu vang lên khiến trái tim cô rộn ràng.
    -   Này, cho ôm một cái nào- Anh nói.
    -   Không cho- cô đáp.
    -   Đi mà. Anh muốn bù đắp cho em vì sau trận đấu em sẽ buồn.
    -   Còn lâu. Sau trận đấu em sẽ rất vui vì Chelsea sẽ đoạt Cup.
    -   Haha cá không?
    -   Em đã bảo không cá rồi cơ mà.
    -   Sợ rồi chứ gì?
    -   Sợ gì! Thôi được, cá thì cá. Cá thế nào?
    -   Nếu MU thắng thì trong vòng một tháng ngày nào em cũng phải nói “Em yêu anh” một lần.
    Tất nhiên nếu em thích nói nhiều lần cũng ok.
    -   Nếu Chelsea thắng thì sao?
    -   Thì ngược lại. Anh phải nói “Anh yêu em” trong một tháng.
    -   Hừm, được rồi.
    Trọng tài nổi còi, các cầu thủ MU giao bóng bắt đầu trận đấu. Hai đội bước vào trận đấu rất hào
    hứng. Anh và cô bắt đầu hò hét cổ vũ cho đội bóng của mình, không ai chịu ai. Khi trận đấu chưa
    được ba mươi phút, sau một pha bật tường với Paul Scholes ở cánh phải, Wes Brown tung một
    đường tạt bóng vào vòng cấm địa, ở đó đã có Ronaldo đang chờ sẵn bật cao đánh đầu, bóng bay
    thẳng vào lưới trong sự bất lực của thủ thành Petr Cech. Anh rú lên điên cuồng:
    -   Vào! Vào rồi! Tuyệt vời! Ronaldo!
    Cô cáu kỉnh với anh:
    -   Anh bị điên à? Mới có một bàn mà hét to thế.
    -   Sao? Còn bảo Ronaldo là cầu thủ lớn của những trận đấu nhỏ nữa không? Thấy quả ghi bàn
    đẹp chưa?
    -   Anh đừng mừng vội. Chelsea sẽ lội ngược dòng cho mà xem.
    Tuy nói cứng như thế nhưng cô lo lắng biết bao. Hàng phòng thủ của MU năm nay dưới sự chỉ huy
    của thủ môn Van der Sar cùng cặp trung vệ Ferdinand-Vidic giống như một tấm bê tông không có lỗ
    hổng. Nỗi lo lắng của cô càng tăng lên khi MU càng đá càng hay, liên tục uy hiếp khung thành
    Chelsea. Petr Cech phải trổ hết tài nghệ mới cứu được cho Chelsea thua thêm bàn nữa. Anh xuýt xoa
    nuối tiếc.
    -   MU đá hay thế này thì Chelsea kiểu gì cũng bị thua thêm thôi. Em chuẩn bị tinh thần cả tháng
    nói yêu anh đi.
    -   Còn lâu. MU thua thì có.
    Khi tất cả mọi người đều nghĩ hiệp một sẽ kết thúc với phần thắng thuộc về MU thì đúng phút bốn
    lăm, từ cú sút của Essien, bóng đập người Vidic rồi Ferdinand tới trước mặt Lampard, Van der Sar
    lao ra nhưng bị trượt chân, và Lampard đã không bỏ lỡ cơ hội ghi bàn san bằng tỉ số. Lần này thì đến
    lượt cô bật dậy:
    -   Yeah, Lampard! Chelsea vô địch.
    Anh cay đắng thốt lên:
    -   Trời ơi! Sao đúng lúc quan trọng lại trượt chân thế.
    -   Thế nào. Em nói có sai đâu. Chelsea ghi bàn rồi nhé.
    -   Rùa không chịu được. Chelsea đá vớ vẩn thế mà cũng ghi bàn.
    -   Ờ ghi bàn là ghi bàn, anh đừng có đổ tại.
    Hiệp hai diễn ra với thế trận khác hẳn so với hiệp một. Chelsea mới là đội đá hay hơn. Hàng tiền vệ
    của MU bỗng dưng sa sút hẳn so với hiệp một, để cho Chelsea đá ép sân. Tình huống nguy hiểm nhất là cú sút đập cột dọc của Drogba. Hiệp hai không có bàn thắng nào, hai đội buộc phải bước vào hai
    hiệp phụ. Một lần nữa, bóng lại dội khung thành của MU sau cú sút đập xà ngang của Lampard. Bây
    giờ cô thì tiếc nuối còn anh thì lo lắng. Sau hai hiệp phụ vẫn bất phân thắng bại, hai đội phải bước
    vào loạt penalty cân não. Tất cả đều đá thành công cho đến khi Ronaldo đá hỏng ở lượt sút thứ ba.
    Cô như phát điên lên vì vui sướng. Chức vô địch đã gần lắm rồi. Trong khi ấy, anh im lặng, chìm
    trong nỗi thất vọng. Anh đã phải chờ mười năm rồi mới được thấy MU ở gần chức vô địch đến thế.
    Nếu như lần này thất bại thì anh còn phải chờ bao lâu nữa.
    John Terry, đội trưởng của Chelsea, bước lên đá quả mười một mét cuối cùng. Nếu thành công,
    Chelsea sẽ giành chức vô địch. Tất cả như nín thở. Cô nhắm mắt không dám nhìn. Anh thì cầu trời
    cho Terry sút hỏng. Và rồi tấn bi kịch đã xảy ra. Terry bị trượt chân khiến cho cú sút đưa bóng chệch
    ra ngoài. Trái tim cô như tan ra từng mảnh khi nghe tiếng anh gào rú. Cô mở mắt ra và thấy khuôn
    mặt Terry thẫn thờ. Và rồi cú sút hỏng của Anelka như một điều tất yếu phải xảy ra. Manchester
    United trở thành nhà vô địch. Các cầu thủ áo đỏ vỡ òa trong niềm vui chiến thắng. Trong khi đó, các
    cầu thủ Chelsea thẫn thờ như chưa tin rằng thất bại của mình là sự thật. John Terry òa khóc như một
    đứa trẻ. Trước cảnh tượng như thế, cô cũng không cầm được nước mắt. Nước mắt cô lăn ròng ròng
    trên má. Nỗi uất ức khiến cổ họng cô như nghẹn lại. Tại sao vận may cứ đeo đẳng MU mãi thế? Tại
    sao ông trời lại bắt Chelsea phải thua? Terry, Lampard, Ballack, Drogba,… Các anh đã chiến đấu hết
    mình vì màu xanh Chelsea. Họ xứng đáng có được chức vô địch lắm chứ. Vậy mà tại sao? Và điều
    mà cô ức nhất là anh vẫn cứ reo hò, ca hát, chẳng để ý gì đến cảm xúc của cô lúc này. Bao nhiêu nỗi
    ấm ức dồn nén khiến cô không chỉ chảy nước mắt nữa mà khóc òa lên nức nở. Đến lúc này anh mới
    chịu để ý đến cô:
    -   Thôi đừng khóc nữa. MU vô địch là xứng đáng rồi. Chuẩn bị nói yêu anh trong một tháng đi
    hehe.
    Những lời an ủi của anh chỉ càng khiến cô tức điên lên. Cô bỗng cảm thấy căm ghét anh vô cùng.
    Cô gào lên:
    -   Cút đi! Cút đi! Anh quá đáng lắm!
    -   Bình tĩnh nào. Làm gì mà quá khích thế.
    -   Tôi bảo anh cút ngay khỏi nhà tôi cơ mà.
    -   Thôi được rồi. Anh đi ra đường ăn mừng đây.
    Anh mở cửa lấy xe về. Còn lại mình cô ngồi khóc. Lúc này các cầu thủ MU bắt đầu nâng cúp. Cô
    bèn tắt phụt tivi đi.
    “Sao anh ta đáng ghét thế? Sao mình lại có thể yêu được một người như anh ta cơ chứ?”, cô thầm
    nghĩ.

    Mấy tháng sau, Chelsea lại gặp MU…
    Cô lại ngồi xem…
    Nhưng bây giờ… không còn ai xem cùng cô nữa…không còn ai trêu chọc cô nữa…
    Anh không còn ở bên cô…
    Ngày hôm ấy, khi cô đuổi anh ra khỏi nhà, anh đi ra đường và bị một chiếc xe tải cán chết…
    Cô đã khóc bao nhiêu, dằn vặt bao nhiêu vì đã gây ra cái chết của anh. Nếu cô không đuổi anh ra
    khỏi nhà thì đâu xảy ra chuyện đau lòng như thế. Cô càng đau đớn hơn khi nhớ lại những lời cuối
    cùng nói với anh.
    “Tôi bảo anh cút ngay khỏi nhà tôi cơ mà”
    Đó là những lời cuối cùng mà cô dành cho anh ư? Tại sao cô lại có thể tàn nhẫn như thế. Một tháng
    sau đó, ngày nào cô cũng gọi vào số di động của anh để nói “Em yêu anh”. Nhưng anh không thể
    nhấc máy để nghe cô nói những lời yêu thương ấy. Mãi mãi anh không trở về bên cô nữa…
    Mắt cô nhòa đi vì nhớ anh. Trận đấu giữa MU và Chelsea vẫn diễn ra rất quyết liệt. Nhưng kết quả
    thế nào không còn quan trọng nữa.
    Không có anh ở bên, chẳng còn gì có ý nghĩa nữa…

    9 thg 5, 2015

    Xua tan nắng hè với chè ngô khoai dân dã

    Khi ăn chè ngô khoai bạn sẽ cảm nhận rất rõ vị ngọt và giòn của ngô, bở tơi mà ngọt bùi của khoai lang.

    Nguyên liệu:

    2 bắp ngô ngọt

    1 củ khoai lang to, nếu khoai bé thì bạn dùng 2 củ nhé

    Bột sắn dây, đường.

    Thực hiện

    Bước 1: Ngô tách hạt hoặc dùng dao gọt phần hạt nếu bạn không thích bị dính mày ngô vào chè.
     
    Khoai lang xắt miếng vuông, ngâm vào nước muối loãng cho khỏi thâm và để khi nấu xong miếng khoai không bị nát.

    Bước 2: Cho ngô vào máy xay nhuyễn. Khoai lang vớt ra rổ để ráo.

    Bước 3: Hòa ngô vào nước lã rồi bật bếp đun sôi, nêm đường sao cho chè có vị ngọt vừa ăn.



    Bước 4: Sau đó cho khoai lang vào nồi đun cùng ngô đến khi khoai chín mềm.

    Bước 5: Bột sắn dây hòa tan vào nước.

    Rồi đổ vào nồi chè khuấy đều đến khi sôi lại thì tắt bếp.

    Bước 6: Sau khi chè nguội thì bạn múc vào các bát nhỏ rồi đặt ngăn mát tủ lạnh, khi ăn bạn có thể thêm chút thạch sương sáo tùy thích để món chè thêm phần hấp dẫn.


    Thành Phẩm:

    Ngô được coi là thực phẩm “vàng” trong dinh dưỡng bởi chứa rất nhiều vitamin và dưỡng chất, thậm chí cao hơn cả gạo và lúa mì. Khoai lang vừa tốt cho hệ tiêu hóa lại vừa có tác dụng làm đẹp đối với chị em. Vậy thì sao bạn lại không thử ngay món chè ngô khoai rất hấp dẫn này nhỉ?

    Chè ngô khoai nấu rất đơn giản, vẫn là cách nấu như các món chè cơ bản khác nhưng sẽ đem lại cho gia đình bạn một món tráng miệng hoàn toàn mới lạ. Khi ăn bạn sẽ cảm nhận rất rõ vị ngọt và giòn của ngô, bở tơi mà ngọt bùi của khoai lang.


    Chúc các bạn thành công và ngon miệng với món chè ngô khoai này nhé!


    6 thg 5, 2015

    Anh là gì trong trái tim em - Truyện ngắn



    -   Mình chia tay thôi anh.
    -   Tại sao?
    -   …
    -   Có phải vì chuyện hôm trước không, chỉ vì anh nặng lời với em mà em đòi chia tay sao?
    -   Cũng không hẳn như thế.
    -   Anh không hiểu. Chuyện đó anh có lỗi, anh đã xin lỗi rồi. Nhưng tất cả cũng chỉ vì anh yêu
    em, chẳng nhẽ em không hiểu sao.
    -   Anh à. Vấn đề là anh không tin em. Đấy không phải là lần đầu tiên và có lẽ sẽ không phải là
    lần cuối cùng nếu chúng mình còn tiếp tục. Em không muốn hai chúng mình phải buồn như thế nữa.
    -   Thế em còn yêu anh không?
    -   Có.
    -   Và em vẫn nhất định chia tay?
    -   Vâng.
    -     Vậy thì hãy như thế đi.
    Vậy là tôi và em đã chia tay. Tại sao tôi lại đồng ý chia tay em cơ chứ? Tôi hối hận quá. Tại sao tôi
    không cố níu kéo mối tình ấy, em vẫn còn yêu tôi cơ mà? Dù biết hi vọng là mong manh nhưng còn
    hơn là tuyệt vọng như bây giờ. Tôi đã để vuột mất em rồi. Tại sao lúc em đòi chia tay tôi lạnh lùng
    đến thế mà giờ đây tôi lại yếu ớt thế này? Tôi cố giữ lấy cái niềm kiêu hãnh to đùng của mình làm gì
    cơ chứ, điều duy nhất tôi cần lúc này là em, mọi thứ khác đều là vô nghĩa. Em là ý nghĩa của cuộc
    đời tôi, không có em thì tôi còn sống làm gì nữa. Đã hai ngày trôi qua kể từ giây phút ấy mà tôi vẫn không thể gượng dậy được. Đầu tiên, tôi thấy trái tim mình nặng lắm. Nó phải oằn mình gánh lấy
    những nỗi đau nặng như cả ngàn cân. Tôi đau như bị ngàn ngọn dao đâm vào người. Nỗi đau đớn mà
    Jesus phải gánh chịu khi bị đóng lên cây thánh giá có lẽ cũng không thể sánh bằng nỗi đau của tôi lúc
    này. Rồi bỗng tôi thấy một nỗi sợ hãi khủng khiếp bao trùm lên khắp căn phòng mình. Chưa bao giờ
    tôi thấy sợ hãi đến mức ấy. Tôi chui vào gầm bàn co ro, cố thu mình nhỏ lại hết mức có thể để nỗi sợ
    hãi không tìm thấy tôi. Tôi rên rỉ, ú ớ như người sắp chết. Rồi tôi khóc như một đứa trẻ. Tôi cố giấu
    những tiếng nấc nghẹn ngào vào trong chiếc gối để không ai nghe thấy được. Chiếc gối thấm đẫm
    nước mắt tôi. Khóc được đã giúp tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Nỗi đau của tôi đã được xoa dịu phần
    nào. Nhưng rồi sau đó tôi lại thấy mình kiệt sức. Trong người tôi chẳng còn chút sức lực nào. Tôi cứ
    nằm trên giường, mắt đau đáu nhìn lên trần nhà, chẳng còn làm được gì nữa. Đến hôm nay vẫn thế,
    tôi chẳng thiết làm gì. Chẳng còn điều gì là quan trọng với tôi nữa. Tôi mệt mỏi lắm rồi. Tôi những
    muốn được nhắm mắt lại và ngủ một giấc thật dài, một giấc ngủ trăm năm, ngàn năm hay là mãi mãi
    chẳng bao giờ tỉnh dậy. Như thế sẽ tuyệt vời biết bao. Chìm vào trong những giấc mơ tôi sẽ quên hết
    cái thế giới hiện thực chỉ toàn khổ đau và bất hạnh, niềm vui nếu có cũng chỉ là những làn gió thoáng
    qua mau chóng tan biến vào hư vô…
    Sáng nay trời đẹp quá. Những vạt nắng lung linh nhảy múa trong căn phòng tôi theo từng nhịp gió
    đu đưa. Tôi lắng nghe tiếng chim hót véo von, một thứ âm thanh tuyệt vời mà chẳng bao giờ tôi để ý.
    Thật là một ngày tuyệt vời để … chết. Phải rồi, tôi sẽ chết. Cái chết cũng chẳng có gì đáng sợ cả. Tôi
    đã sống đủ rồi, đủ để biết rằng cuộc sống này chỉ toàn những điều thối tha và giả dối được người đời
    khoác lên những tấm áo lụa lung linh. Mối tình với em là điều duy nhất không vô nghĩa trong cuộc
    đời tôi. Nhưng giờ khi em quay lưng với tôi thì chẳng còn gì ngăn cách tôi với cái chết nữa. Đằng
    nào có sống nữa thì tôi cũng chỉ là một cái xác sống mà thôi. Tôi chết thế này, gia đình tôi sẽ đau khổ
    lắm, nhưng rồi họ cũng sẽ vượt qua thôi. Tôi phóng xe lên cầu Long Biên. Đi trên đường tôi thấy vui
    lắm. Không vui sao được, hôm nay là ngày chết của tôi mà. Tôi không muốn làm một con ma buồn
    tủi. Tôi đứng tựa vào thành cầu, nhìn xuống dòng nước sông Hồng. Đất trời mênh mông quá. Ở đây
    sao mà cao thế? Nhảy xuống chắc là đau lắm. Tôi thấy hơi sợ. Tôi không đủ dũng cảm để sống
    nhưng cũng chẳng đủ dũng cảm để chết. Tôi nhìn trân trân xuống dòng nước như bị thôi miên. Bỗng
    dưng như tỉnh cơn mê, tôi thốt lên:
    -   Mình đang làm gì thế này?
    Một cơn giận dữ khủng khiếp dâng lên trong lòng tôi. Tại sao tôi phải chết? Nếu tôi chết thế này
    người ta sẽ khinh tôi lắm, một thằng tự tử vì thất tình. Người ta sẽ chửi tôi là thằng ngu như tôi đã
    từng chửi những kẻ khác, tôi chẳng biết chuyện tình của họ nhưng vẫn chửi họ là đồ ngu. Tôi bỗng thấy hối hận quá bởi vì có trải qua những cảm giác khủng khiếp ấy thì mới hiểu được tại sao họ phải
    tìm đến sự giải thoát cuối cùng. Tôi nghĩ đến em. Nếu tôi chết chắc em sẽ khóc thương tôi nhiều lắm.
    Nhưng một ý nghĩ khủng khiếp vụt trôi qua tâm trí tôi. Em sẽ nghĩ tôi là một kẻ tội nghiệp, đáng
    thương hại. Rồi em sẽ mau chóng lãng quên tôi để vui vẻ với những người đàn ông khác. Em bảo em
    yêu tôi nhưng em chưa bao giờ nói rằng em chỉ yêu mình tôi. Tôi không phải là người đầu tiên và
    cũng chẳng phải là người cuối cùng. Tôi chỉ là một trong số những người mà em yêu. Tôi hận em.
    Em đã quyến rũ tôi và sau đó ruồng bỏ tôi. Tôi đúng là một thằng ngu. Sao tôi cứ trách mình vì
    những điều không phải lỗi của tôi. Tôi nhớ lại ngày hôm ấy…
    -   Hôm qua lúc tan trường, em đi với ai đấy?
    -   Ơ hôm qua anh đến trường em à? Em đi với bạn em.
    -   Bạn nào đấy? Có phải Phan Anh không?
    -   Sao anh biết?
    -   Thì nó hẹn em đi ăn trưa còn gì.
    -   Ai cho phép anh đọc tin nhắn của em?
    -   Thằng đấy có biết em có người yêu chưa mà suốt ngày nhắn tin thế?
    -   Em nói cho anh ấy biết rồi.
    -   Thằng khốn! Còn em nữa, tại sao em lại như thế?
    -   Khiếp, anh ghen kinh thế. Em với anh ấy chẳng có chuyện gì cả. Bọn em chỉ là bạn thôi.
    -   Bạn bè gì mà suốt ngày nhắn tin cho nhau? Bạn bè gì mà khoác tay nhau, nói cười tình tứ thế?
    -   Anh nghe này. Em là người yêu anh chứ không phải là tài sản của anh. Nếu anh để em tự do,
    em sẽ tự biết đâu là giới hạn. Nhưng nếu anh không tin em thì tốt nhất là mình chia tay…
    Và mấy hôm sau thì em chia tay tôi thật. Lúc đầu tôi cứ trách mình sao không tin tưởng em, sao tôi
    lại hay ghen thế. Nhưng bây giờ khi tỉnh cơn mê, tôi nhận ra rằng người có lỗi là em. Em không quá
    xinh đẹp nhưng có một vẻ quyến rũ mê hồn. Một khi em đã muốn ai thì người đó sẽ chẳng cách nào
    thoát được khỏi tay em. Và khi em đã chiếm được người đó hoàn toàn thì nỗi buồn chán lại đến với
    em. Em lại đi tìm một người mới. Giờ đây tôi thấy thương hại cho em. Tình yêu đối với em như một
    trò chơi. Em tưởng mình biết rất nhiều về tình yêu nhưng thật ra em chẳng biết gì về nó cả. Em chỉ
    biết thỏa mãn niềm vui cho riêng mình, em chẳng biết gì về sự hi sinh cho người mình yêu.
    Thật là bất công! Trong khi đối với tôi em là tất cả thì đối với em tôi chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Tôi
    hận em vì tôi đã quá yêu em. Không! Tôi sẽ không chết. Tôi phải sống để trả thù em. Tôi phải khiến
    cho em hối hận vì đã bỏ rơi tôi. Tôi phải sống thật vui vẻ, tôi phải trở thành một người khiến cho mọi cô gái đều ao ước có được, và tôi phải có được người con gái mà mọi thằng đàn ông phải ao ước. Đó
    là cách mà tôi sẽ trả thù em. Tôi cười một cách man rợ. Niềm kiêu hãnh từng nhiều lần hại tôi giờ
    đây đã cứu vớt mạng sống của tôi. Tôi quay về nhà, từ bỏ ý định tự sát.
    Chẳng hiểu vì cớ gì, tôi lại đọc lại tất cả những tin nhắn của em gửi cho tôi. Đọc những tin nhắn ấy,
    nỗi giận dữ trong tôi bỗng biến đi đâu mất. Những lời yêu thương em trao cho tôi sao ngọt ngào đến
    thế.
    “Cả ngày hôm nay không được gặp anh. Em nhớ anh lắm”
    “Em được nghỉ ba tiết cuối. Anh đưa em đi chơi được không?”
    “Em không ngủ được. Anh hát cho em nghe đi”

    Từng tin nhắn, từng tin nhắn như từng nhát dao cứa vào trái tim tôi. Tôi cay đắng thốt lên:
    -   Giả dối! Giả dối! Tất cả chỉ là giả dối!
    Tôi tự nhủ mình không thể tha thứ cho em. Nhưng tôi biết là đến khi gặp lại em, nhìn đôi mắt đẹp
    tuyệt vời của em, nghe giọng nói dịu dàng của em, tôi sẽ lại quên hết mọi đau khổ mà em gây ra cho
    tôi. Tôi hận em vì tôi quá yêu em. Tôi không thể đứng dậy nếu cứ giữ mãi hình ảnh của em. Tôi phải
    xóa đi hình ảnh em trong tâm trí tôi. Bắt đầu bằng việc xóa tất cả những dòng tin nhắn, những bức
    ảnh của em trong máy tính. Như thế vẫn chưa đủ, tôi đem đi đốt những tấm thiếp em tặng cho tôi,
    những bức thư tôi viết cho em mà không gửi, … và bức ảnh của em lâu nay vẫn nằm trong khung
    ảnh trên bàn học của tôi. Tôi ngồi nhìn ngọn lửa ngấu nghiến dần những vật báu vô giá của mình.
    Cơn đau lại tìm đến với tôi. Đến khi bức ảnh bắt đầu co quắp, tôi nhìn em cười trong ngọn lửa tàn
    nhẫn. Nước mắt tôi lại chảy. Tôi chua xót hỏi em:
    - Rốt cục thì… Anh là gì trong trái tim em?
    Mọi thứ đã cháy hết. Chỉ còn lại chút tro tàn trôi theo làn gió bay vào không trung…

    24 thg 4, 2015

    Kinh nghiệm thi cử

    Vào 1 ngày đẹp trời 7 tháng 7 năm 2007, những tháng ngày "thất" bát đối với các sĩ tử lớp 12, trắc nghiệm bắt đầu lên ngôi với 4/8 môn thi đại học-Lý, hóa, sinh, anh.
    Thi cử


    Và đau đầu nhất vẫn là những sĩ tử ban A, trắc nghiệm 2/3 môn quả là cực hình đối với rất nhiều người. Với ưu điểm là có thể kiểm tra kiến thức và hiểu biết rộng, ngăn ngừa nạn học tủ, học lệch, học đối phó, học vẹt và giảm thiểu sự may rủi, đồng thời tăng sự khách quan khi chấm thi, trắc nghiệm là phong trào đang lên và phát triển thực sự rất mạnh mẽ. 

    Đối với những người học giỏi thì ko nói làm gì...
    Đối với những người học lực trung bình... Có lẽ đạt điểm cao nhờ rất nhiều vào "số phận". Vì với những bài tập khó, dài, ko có khả năng tính, thì sự lựa chọn duy nhất có lẽ là...oánh bừa. 

    Nếu một bài kiểm tra trắc nghiệm khó quá, thì mọi người sẽ nói rằng: "Toàn khoanh bừa cả thôi!" Ở đây, không phải họ nhắm mắt chọn đại, mà cũng tư duy chút ít. Chẳng hạn như, nếu không tính được câu hỏi đó, cứ bấm máy tính, ráp số vào những công thức nhớ mang máng, nếu ra được đáp án giống trong đề ra, thì hí hửng chọn ngay! Thỉnh thoảng nếu câu trắc nghiệm đó đã làm rồi, thì nhắm mắt đánh đại đáp án mình đã nhớ.
    Một số bạn kể: "Những câu mình chọn đại lại trúng phóc, trong khi những câu mình nghĩ rằng mình làm đúng lại sai".

    Vì thế, cũng không lấy làm lạ khi có nhiều bạn toàn "đánh bừa" mà điểm vẫn cao. Tuy nhiên, kiểu này không lâu bền, vì nếu không học bài thì "bừa" mãi cũng "toạch". 

    Tất nhiên chẳng có một giải pháp nào có thể thay thế được việc học tập kỹ lưỡng và chăm chỉ của các bạn, nhưng vì có một thời gian dài luyện đề và tìm hiểu, mình "bắt bài" được một số chiêu trò ra đề của các "lão tướng" ra đề thi đại học và nhận thấy các đáp án thường theo một vài quy luật nhất định (do tâm lý người ra đề + tuyệt chiêu thích gài bẫy). Từ đó, mình cho ra đời một bộ bí kíp nhỏ có thể giúp các bạn có được xác suất thành công cao hơn trong việc khoanh bừa trắc nghiệm của mình 

    Và sau đây là "BÍ KÍP". 
    Tất cả các câu hỏi và các đáp án lấy ví dụ được lấy từ đề thi Hóa khối A năm 2009, nếu ai không tin có thể lên google kiểm tra cả đề thi lẫn đáp án.

    * Đối với câu hỏi bài tập
    1)Trong 1 câu thường có 3 đáp án gần giống nhau, 1 trong 3 chắc chắn là đáp án đúng, có thể loại ngay đáp án còn lại.
    Ví dụ : A. Chu kỳ 4, nhóm IIA
    B. Chu kỳ 4, nhóm VIIIB
    C. Chu kỳ 3, nhóm VIB
    D. Chu kỳ 4, nhóm VIIIA

    Ở đây thấy ngay đáp án C khác hẳn với các đáp án còn lại (có chữ Chu kỳ 3), nó sẽ là đáp án sai.

    Cơ sở: để thí sinh không thể chọn được ngay 1 đáp án chỉ với việc tính 1 dữ kiện, xung quanh đáp án đúng sẽ có 1 vài đáp án giống nó. Và đáp án không được "ngụy trang" chắc chắn là đáp án sai.

    2) Đáp án loại được lập tức sẽ thường có 1 phần đúng
    Vẫn với ví dụ trên, đáp án C bị loại mang phần sai là "chu kỳ 3", vậy thì phần "nhóm VIB" của nó sẽ là phần đúng. Vì thế có thể khoanh ngay đáp án B. vì nó có phần cuối khá giống, với chữ ...B.
    1 ví dụ khác
    A. 4,9 và glixerol
    B. 4,9 và propan-1,3-điol
    C. 9,8 và propan-1,2-điol
    D. 4,9 và propan-1,2-điol

    Loại ngay đáp án C vì có phần "9,8" có vẻ "khang khác", đi cùng với nó là propan-1,2-điol, vậy dữ kiện đúng là propan-1,2-điol
    Từ đây suy ra D là đáp án đúng 

    3) Dữ kiện nào xuất hiện nhiều lần trong các đáp án thì dữ kiện đó là dữ kiện đúng, đây là quy luật RẤT QUAN TRỌNG, các bạn chú ý...
    Ví dụ 
    A. Zn(NO3)2 và Fe(NO3)2
    B. Zn(NO3)2 và AgNO3
    C. Fe(NO3)2 và AgNO3
    D. Fe(NO3)3 và Zn(NO3)2

    Dễ thấy Zn(NO3)2 xuất hiện 3 lần ở các đáp án A, B và D, vậy 1 trong 3 đáp án này là đúng.
    Áp dụng cùng với bí kíp số 2, đáp án C bị loại sẽ có 1 phần đúng, vậy phần đúng đó có thể là Fe(NO3)2 hoặc AgNO3. Từ đây suy ra đáp án A hoặc B đúng (vì sao thì dễ hiểu rồi đúng ko?)
    Cơ hội chọn lựa lúc này là 50:50, nhưng k sao, vẫn tốt hơn là 1:3 đấy nhỉ.

    Ví dụ khác: 
    A. Al, Fe, Cr
    B. Mg, Zn, Cu
    C. Ba, Ag, Au
    D. Fe, Cu, Ag

    Gặp câu này mà không tính được thì đếm số lần xuất hiện của các dữ kiện ra nhé, ở đây có thể thấy: Al, Zn, Au, Ba, Al xuất hiện 1 lần trong 4 đáp án. Nhưng Fe, Cu, Ag thì xuất hiện những 2 lần.
    Vậy đáp án D. Fe, Cu, Ag là đáp án đúng.

    4) 2 đáp án nào gần giống (na ná) nhau, 1 trong 2 thường đúng

    A. m = 2a - V/22,4
    B. m = 2a - V/11,2
    C. m = 2a - V/5,6
    D. m = 2a + V/5,6

    C hoặc D sẽ là đáp án đúng vì khá giống nhau
    Loại D vì 3 đáp án còn lại đều xuất hiện dấu + còn 3 đáp án còn lại đều xuất hiện dấu -
    Vậy >> Chọn C

    5) Nếu thấy 2-3 đáp án có liên quan mật thiết tới nhau như "gấp đôi nhau", "hơn kém nhau 10 lần", thì 1 trong số chúng sẽ là đáp án đúng.

    Vd : A. 15 B. 20 C. 13,5 D. 30

    Dễ thấy 30 gấp đôi 15, vậy 1 trong 2 sẽ là đáp án đúng.

    6) Nếu các đáp án xuất hiện %, những đáp án nào cộng với nhau bằng 100% thường là đáp án đúng

    VD: A. 40% B.60% C. 27,27% D.50%
    Dễ thấy 40% + 60% = 100%, vậy A hoặc B là đáp án đúng.
    7) Với những câu hỏi dạng tính pH, hãy chọn những đáp án mang 1 trong các giá trị sau:
    1, 2, 12, 13

    8) Nếu bắt buộc phải khoanh bừa mà không thể tìm được sự lựa chọn nào để loại trừ, hãy chọn các đáp án "không phải lớn nhất mà cũng không phải nhỏ nhất" (vì mình thấy tỉ lệ trúng các đáp án này thường cao hơn).


    * Các câu hỏi lý thuyết:
    - Các đáp án gần như giống nhau hoàn toàn, 1 trong số chúng thường là đúng

    - Các đáp án có nghĩa đối lập nhau (ví dụ như một cái khẳng định có, một cái khẳng định không) thì một trong 2 thường là đúng

    - Đáp án có những từ "luôn luôn", "duy nhất", "hoàn toàn không", "chỉ có...", "chắc chắn" thường sai. 

    - Đáp án mang các cụm từ "có thể", "tùy trường hợp", "hoặc", "có lẽ", "đôi khi" thường đúng

    - Các câu dài và diễn đạt tỉ mỉ hơn hẳn những câu còn lại thường đúng.



    Bí kíp này có hiệu quả khá cao với môn hóa và môn sinh, môn lý thì bình thường và môn anh thì chịu (mình mù tịt Anh văn ). Hi vọng tài liệu này sẽ giúp ích cho bạn trong kỳ thi sắp tới.

    Xin nhớ rằng chỉ có kiến thức mới là phương pháp tốt nhất cho chính bạn.
    Chúc bạn thành công không phải nhờ sự may mắn mà là nhờ khả năng thực của mình.


    Chúc các bạn thi tốt
    Về lý thuyết : Lý , Hóa. 
    Những điều cần lưu ý : 
    - với những câu có phương án là 1 , 2 , 3 , 4 : thì lấy số trung gian ( là 2 , 3 ) . Hay cao hơn cũng vậy . Thực tế thì mình thử hơn 1000 câu trắc nghiệm phân biệt như vậy thì có hơn 700 câu có phương án trung gian. 
    - Đáp án của đề đại học không bao giờ là những câu chỉ 1 phép tính là ra . Nếu bạn tính 1 phép tính là ra , mình cam đoan kq dó sai ! Loại bỏ
    Đề đại học những năm nay không cho phép đánh cùng 1 phương án ( những năm trước các anh đi thi về nói đánh cùng đáp án , có ổng may được tận 4 điểm liền ) . Năm nay ( 2013 ) chia đáp án : 10 A , 10B, 10C , 10D . 
    Không đánh 8 câu cùng 1 đáp án , vậy nên câu 8 và 9 đáp án không giống nhau , cứ như vậy thì 16 17 ; 24 25 cũng sẽ khác
    ******

    Đọc hiểu và viết, kỹ năng cuối cùng trong quá trình học tiếng Anh

    Kỹ năng đọc hiểu và viết, kỹ năng cuối cùng trong quá trình học tiếng Anh
    I. Đọc như thế nào cho hiểu?
    a/ Giai đoạn 1
    - Khi đọc bạn phải nhìn vào chữ để làm quen với ký hiệu viết của âm thanh, phải nhận điện được chúng chứ không nên đọc vẹt.
    - Trong khi đọc, bạn phải chú ý nhận xét mối tương quan giữa ký hiệu và âm thanh, để thấy một âm có thể có được ký hiệu bằng nhiều dạng chính tả khác nhau và ngược lại.
    Ví dụ:
    - Note = ghi chú
    - Nose = cái mũi
    Hai âm này đọc gần giống nhau nhưng phải chú ý
    Giữa 2 từ note và nose, cả hai mang tính chất khác phụ âm đuôi.
    b/ Giai đoạn 2
    Bạn hãy đọc từng nhóm chữ có ý nghĩa – Đừng đọc một chữ mà phải xét xem nó thuộc nhóm chữ nào.
    Ví dụ: Chúng ta đọc một câu như sau:
    - Every week, Mrs Lan goes to the supermarket. (Mỗi tuần bà Lan đều đi siêu thị).
    Khi bạn chưa thể quen để đọc được một cách liên tục của câu trên, thì bạn có thể đọc như thế này:
    - Every week – Mrs Lan – goes to the Supermarket (Mỗi tuần bà Lan đều đi siêu thị).
    Mỗi nhóm từ đó đều có nghĩa để ta dễ nhận diện vừa đọc vừa hiểu ngay trong đầu.
    Ta không thể đọc trôi chảy những gì chưa phát âm được dễ dàng. Vì vậy ta cần thường xuyên đọc lại những bài văn tiếng Anh thầy đã dạy trên lớp, để khi đọc sang tài liệu khác ta bắt gặp các nhóm từ đã quen, từ đó giúp ta không bị bỡ ngỡ.
    c/ Giai đoạn 3:
    Bạn phải hết sức chú ý tập nhận diện nhanh những dấu hiệu cấu trúc.
    Cố gắng đọc lại từng nhóm từ, từng chữ.
    Phải phân biệt ngay những dấu hiệu về thì, những câu phủ định, câu nghi vấn…
    Ví dụ : Qua những câu đối đáp dưới đây bạn phải tập nhận ra ngay câu nào là phủ định và câu nào là câu nghi vấn:
    (1) – She’s a doctor, isn’t she? (Cô ấy là bác sĩ, phải không?)
    (2) – I don’t know who she is. (Tôi không được biết cô ta là ai).
    Trong câu thứ (1) là câu nghi vấn
    Trong câu thứ (2) bạn thấy đó là câu phủ định.
    d/ Giai đoạn 4
    - Tập đọc tài liệu về các đoạn văn ngắn; truyện ngắn.
    - Tập đọc từ vựng và tra từ điển những từ khó hiểu.
    - Thực tập qua những mẫu câu hỏi về các tài liệu truyện ngắn mà bạn đã đọc.
    II. Rèn luyện kỹ năng viết
    Viết như thế nào cho đúng ngữ pháp?
    Gồm 4 giai đoạn:
    - Sao chép
    - Viết lại
    - Viết lại có biến đổi
    - Viết có hướng dẫn và viết tự do.
    1. Giai đoạn sao chép:
    - Cần sao chép đúng, chép kỹ, rõ ràng. Đồng thời nhận diện và viết chữ lại được dễ dàng.
    - Chép lại bài học.
    Trong quá trình chép nên tập trung tư tưởng và nên lập lại trong óc những gì đang chép. Để trí óc bạn khắc sâu và nhớ kỹ mẫu câu cũng như cách cấu trúc ngữ pháp hơn.
    2. Giai đoạn viết lại:
    Cố gắng viết lại những gì đã học trong sách giáo khoa, bằng cách bạn hãy nhìn vào một đoạn văn của tiếng Việt. Và bạn tự viết lại bằng tiếng Anh. (Nghĩa là bạn sẽ phải làm các việc tự dịch từ tiếng Việt sang tiếng Anh. Sau đó bạn hãy so sánh và tự sửa chữa).
    3. Giai đoạn viết lại có thay đổi:
    Trong tiếng Anh thường có những cụm từ phức tạp vì vậy không những nắm kỹ về cấu trúc ngữ pháp mà phải biết linh động thay thế cụm từ, biến đổi câu. Hoặc rút ngắn câu, bạn có thể dùng đại từ thay cho danh từ.
    Hoặc:
    - Thay thế cho cụm từ
    - Thay thế cho mệnh đề
    4. Viết tự do:
    Tập diễn tả ngôn ngữ qua chữ viết về một hiện tượng hay một sự kiện nào đó mà bạn chỉ dùng những từ ngữ thông thường và đơn giản bằng những câu ngắn – Nên dùng tự điển để trợ giúp khi bạn thấy cần.
    Ví dụ bạn muốn kể về công việc của bạn mỗi tuần: bạn có thể viết một đoạn văn ngắn bằng Anh ngữ như sau:
    - Every week, I go to the supermarket – I buy a lot of things – I always buy a tin of milk, a dozen eggs and a lot of fishs or meats. I put them in the fridge.
    Bạn có thể dịch:
    - Mỗi tuần, tôi đều đi siêu thị – Tôi mua nhiều thứ lắm. Tôi luôn luôn mua một hộp sữa, một tá trứng và thật nhiều cá hoặc thịt. Tôi bỏ tất cả vào tủ lạnh.
    Để luyện viết khá hơn, bạn cũng nên tập viết nhật ký mỗi ngày bằng tiếng Anh. Bước đầu bạn cố viết câu ngắn, đơn giản sau dần bạn có thể viết những câu phức tạp hơn.
    Ngoài ra bạn cũng có thể viết thư cho bạn bè bằng tiếng Anh.